(Trip report) DMT + LSD : Thức thần và trải nghiệm ý thức của vũ trụ

  Đây là câu chuyện về lần đầu tiên tôi trải nghiệm DMT. Tất cả các hiệu ứng tôi mô tả là chủ quan và những gì phù hợp với tôi có thể không phù hợp với mọi người. Tôi chỉ muốn chia sẻ một trải nghiệm thú vị và bổ ích. Xin hãy thực hành để giảm thiểu rủi ro nhiều nhất. Tôi không khuyến khích điều này cho bất kỳ ai.

Địa điểm

Tôi đã đến núi vào đầu tháng Tư để tìm kiếm sự thật. Tôi ở tại một nơi xa xôi trong một ngôi làng còn xa xôi hơn . Tuyết bắt đầu rơi dày đặc vào ngày tôi đến và cứ tiếp tục như thế trong ba ngày nữa. Tôi đã sử dụng liều lượng cao của các chất gây ảo giác như LSD và nấm Psilocybin nhiều lần và tôi có khá nhiều kinh nghiệm với 2c-b, Mescaline, Nbomes, LSA, v.v.

Liều lượng – 600ug LSD và 120mg Changa (DMT).

Chuẩn bị

Tôi đã kiêng ăn thực phẩm rắn khoảng 8 giờ trước chuyến đi, không sử dụng điện thoại và mạng xã hội trong vài ngày. Tôi dành phần lớn thời gian thiền định yên tĩnh. Tôi đã dành cả thập kỷ qua để đọc về tâm linh, triết học, tâm lý học và thu thập càng nhiều thông tin về DMT càng tốt.

Tâm trạng

Tôi có tâm trạng hứng khởi khi tiếp cận hợp chất này. Mặc dù ban đầu tôi cảm thấy lo lắng, nhưng sự tò mò của tôi đạt đến đỉnh điểm. Nói chung, tôi có tâm trạng tích cực.

Môi trường

Tôi ngồi trên ghế, trước mặt là những ngọn núi phủ đầy tuyết. Đó là một buổi chiều nắng và tuyết mới tan, tạo nên một cảnh quan tuyệt đẹp. Tôi trải nghiệm acid một mình, mặc dù có sự đồng hành của các người bạn Kenny và Stan ở nơi tôi ở, những người rất tích cực. Khi tôi bắt đầu lên đỉnh với LSD, tôi ngồi dưới ánh nắng mặt trời, tan chảy trong hơi ấm mà những tia nắng mang lại cho tôi sau những ngày tuyết rơi liên tục và thời tiết lạnh giá.

Về chuyến Trip

Tôi đang ngồi trên ghế khi được bạn yêu cầu đốt điếu Changa. Khói không hề làm đau họng và phổi của tôi chút nào và rất dễ để giữ nó trong phổi. Điếu Changa được chia sẻ giữa Kenny, Stan và tôi. Nó sớm hết và tôi cảm nhận được chuyến đi đang đến. Đột nhiên tất cả các màu sắc trở nên siêu sáng. Cảm giác như tôi đã đạt đến một cấp độ nhận thức màu sắc mà trước đây là không thể. Mọi thứ đều sáng rực rỡ. Những cái cây trước mặt tôi bắt đầu biến dạng, nhảy múa và quay tròn tại chỗ. Tôi có thể nghe thấy chúng cười và nói chuyện với mọi thứ. Đây là lúc tôi biết mình sắp có một chuyến đi điên rồ.

Đột nhiên, tôi cảm thấy như là các bánh răng đang chuyển động khắp cơ thể. Tôi có thể thở sâu hơn trước. Các màu sắc quá sáng đến mức gần như làm mù mắt của tôi. Không khí cảm thấy dễ chịu như thể mọi lo lắng của thế giới đang tan biến ra khỏi tâm trí của tôi. Tôi cảm thấy hoàn toàn trần trụi, mặc dù tôi đang mặc quần áo đầy đủ. Cảm giác như cơ thể tôi đã hoàn toàn tan biến và gió thổi xuyên qua tôi.

Tại thời điểm này, có vẻ như các lớp thực tại đang bị bóc tách và tôi có thể nhận thức được những gì nằm sau bức màn/áo choàng của thực tại/ý thức bình thường. Cảm giác như một bản cập nhật lớn đang được tải xuống vào não của tôi. Bầu trời trở thành một mái vòm siêu lớn với các ranh giới rõ ràng và tôi thấy những chú hề đứng trên đỉnh núi. Có hàng ngàn chú hề, đứng sau bàn DJ và mix các bản nhạc với nhau. Có một tần số cao vút mà tôi có thể nghe thấy. Những chú hề đang tạo ra các loại âm nhạc trên bàn DJ của họ và họ đang tăng tần số một cách nhanh chóng. Âm lượng trở nên quá lớn đến mức tôi không thể nghe thấy bất cứ điều gì khác.

Thời gian dường như đã tăng tốc với tôi bởi vì bây giờ tôi đang nhận thức cực kỳ rõ ràng về mọi thứ đang diễn ra xung quanh tôi. Mỗi giây trôi qua của thời gian bình thường cảm thấy như hàng giờ bị tấn công bởi những cảnh tượng vũ trụ và hành tinh cực kỳ đẹp. Đây là lúc tôi bắt đầu hoảng sợ. Toàn bộ trải nghiệm đã trở nên cực kỳ căng thẳng và kỳ lạ hơn bất cứ điều gì tôi từng biết. Những suy nghĩ, hình ảnh, cảm xúc, v.v. diễn ra quá nhanh khiến tôi cảm thấy không thể theo kịp và tôi đang điên lên.

Một suy nghĩ rõ ràng hình thành trong đầu tôi: “Tôi đang chết.”

Tôi nghĩ rằng tôi đã đi xa khỏi nền văn minh, tôi đã dùng một đống chất gây ảo giác mạnh với những người tôi chỉ mới gặp vài ngày trước. Tôi luôn muốn thúc đẩy mình tới giới hạn của bản thân và trong quá khứ, tôi đã tìm cách tái tạo những trải nghiệm cận tử thông qua những chất này. “Nhưng lần này tôi đã làm quá lên và tôi sắp chết thực sự rồi.”

Tôi đã đọc về “cảm giác cận tử/cảm giác như đang chết” trong nhiều báo cáo chuyến đi nhưng dù sao đi nữa, nó dường như rất thật khi nó đang xảy ra với tôi.

Tôi chấp nhận cái chết của mình. Tôi buông xuôi. Tôi đầu hàng. Tôi nói với nó: “Hãy đưa tôi đi, tôi muốn tham gia chuyến đi này.”

Từ khoảnh khắc này, tôi không còn phân biệt được giữa thực tại và ảo giác. Tôi hoàn toàn lạc lõng trong trải nghiệm. Tôi không còn nhận thức được cơ thể, tâm trí, quá khứ, lịch sử, gia đình và mọi thứ khác của mình. Tôi là ý thức thuần túy, nhận thức được mọi thứ có thể thấy và không thể thấy, được biết và không được biết, thiêng liêng và quỷ dữ.

Tôi vẫn hiện diện trong cơ thể mình và tôi có thể mở mắt khi nó quá sức chịu đựng, nhưng tầm nhìn của tôi vẫn bị công kích liên tục bởi những ảo giác cực kỳ đẹp. Tôi cũng nên nói rằng trong suốt trải nghiệm của mình, tôi vẫn là cùng một người (không phải là tôi bị biến thành 1 người khác, kiểu bị đa nhân cách, biến thành 1 nhân cách khác), có nghĩa là tôi không cảm thấy vô cùng hạnh phúc hay buồn bã hay tê liệt hay bối rối hay dâm đãng như với những loại chat kích thích khác. Tôi vẫn là cùng một ý thức. Nhưng dường như tôi đang nhìn vào thực tại bình thường theo cách mà nó thực sự tồn tại, và tôi đã bị văn hóa của mình tẩy não để bỏ qua nó trong suốt cuộc đời.

Tôi ngồi trên ghế đối diện với những ngọn núi, nhưng tôi cảm thấy như mình đang di chuyển mà thực sự không di chuyển. Toàn bộ cơ thể tôi có cảm giác kỳ lạ như đang cất cánh. Các lớp tuyết tan tạo ra những hoa văn kéo tôi vào. Tôi bị cuốn vào những hoa văn đẹp đẽ đó, trông như thần Ganesha cưỡi trên một con voi. Nó biến thành cảnh quan vũ trụ của toàn cõi, nơi tôi đang trôi hoặc đúng hơn là đang rơi qua không gian vô tận. Tôi có cảm giác định nghĩa vật lý quang mình đang bị nhàu nát như một tờ giấy và bị ném vào không gian siêu tốc với vận tốc hàng triệu dặm một giờ. Nhưng tôi không sợ hãi vì tôi tin rằng mình đã chết và giờ đang ở thế giới bên kia. Những hình ảnh công nghệ tương lai và cyberpunk ngập tràn vào tầm nhìn của tôi như một con đập bị vỡ trong cơn mưa bão.

(Một số phần rất khó diễn đạt bằng từ ngữ thông thường ở đây. Tôi ý thức về trải nghiệm của mình, nhưng nó quá kỳ lạ, rối rắm, và hoàn toàn kỳ dị đến mức ngôn ngữ tiếng Anh không thể diễn tả được ý nghĩa thực sự)

Tôi nhớ cảm giác được ôm ấp ấm áp và yêu thương bởi cả hành tinh và cảm thấy như mảnh ghép cuối cùng của trò chơi ghép hình đã được đẩy vào. Hình ảnh cuối cùng đã hoàn thành. Không có gì còn thiếu. Không có gì bị mất. Mọi thứ đã được phục hồi. Tôi cảm nhận lỗ hổng trong trái tim mình tràn đầy tình yêu và lòng trắc ẩn. Tôi đã hoàn thiện. 

Tôi chỉ có thể suy ra rằng tôi đang ở trong vòng tay của Mama Aya (Thần của Ayahuasca) và sự kỳ diệu tuyệt vời của thiên nhiên đã thể hiện toàn bộ lịch sử và giờ đây tôi là một phần của trải nghiệm đó.

Tôi đang ở trong “phòng chờ”. Đây là giai đoạn trước khi đột phá, nơi người dùng được đưa vào một nơi giống như sảnh hoặc căn phòng. Tôi nghĩ đây là đỉnh peak của trải nghiệm của tôi. Tôi cảm nhận được sự hiện diện của Shiva khắp nơi này. Tôi cảm thấy như đã từng ở đây trước đó, nhưng tôi đã quên mất. Như thể cung điện này tồn tại ở đâu đó trong tầm tay của tôi, bên trong tôi. Như thể tôi đã ở đây trước khi sinh ra và nơi tôi sẽ đi khi cuối cùng của cái chết, cùng với mọi người và mọi thứ khác. Tôi đột nhiên nhìn thấy một người trông rất kỳ lạ giữa cảnh quan vũ trụ. Nó rất giống với hình ảnh trong tác phẩm nghệ thuật “The Great Turn” của nghệ sĩ thị giác Alex Grey.

The Great Turn

Tại đây, tôi có thể xử lý nhiều tổn thương cá nhân và đó là một khoảng thời gian chữa lành mạnh mẽ về mặt tinh thần và cảm xúc đối với tôi.

Chính trong “phòng chờ” này, tôi đối diện với linh hồn hóa học của LSD. Nó trông như một quả cầu đang quay và lơ lửng, phát ra năng lượng màu cầu vồng. Nó nói với tôi rằng mục đích của LSD trong cuộc đời tôi đã hoàn thành và không có gì hơn tôi có thể học từ nó. Tất cả các hợp chất gây ảo giác cuối cùng dẫn đến DMT, chất gây ảo giác mạnh nhất được biết đến.

Trong lúc trải nghiệm, tôi mở mắt và nhìn thấy những đám năng lượng lớn đang đập vào bề mặt trái đất. Tôi nhìn vào tay mình và thấy toàn bộ da tôi hoàn toàn được xăm và khắc bằng các chữ cái hoặc con số huyền bí cổ đại dường như hoàn toàn xa lạ so với bất cứ thứ gì tôi từng thấy. Tôi có thể nhìn thấy năng lượng của sự sống chảy qua các tĩnh mạch của mình. Trên mặt đất gần đó, tôi có thể nhìn thấy các đường hầm năng lượng đang hợp nhất và gặp nhau.

Tôi cảm thấy như mình là một linh hồn bộ lạc đã sống trên cõi này hàng ngàn năm trước và đây không phải là lần đầu tiên tôi đến đây. Tôi cảm thấy như mình đã thức tỉnh bản thân với góc nhìn của phiên bản cao cấp hơn của tôi. Càng mở mắt, tôi càng cảm thấy như một thầy phù thủy shaman: kết nối với từng phân tử trong không khí, từng giọt nước trong đại dương, và từng hạt cát trên bờ. Tôi đột nhiên cảm thấy lòng trắc ẩn sâu sắc đối với tất cả loài người và động vật sinh ra trong vũ trụ tàn nhẫn này.

Những cây cối dường như lại biến dạng, nhưng giờ chúng có hình dạng của Nữ thần Parvati. Tôi thấy hình ảnh của hàng ngàn hình bóng của cô ấy khắp khu rừng. Tôi cảm thấy thực sự thiêng liêng, được ban phước bởi năng lượng chảy qua tất cả mọi người và toàn bộ sự tồn tại. Cuối cùng tôi có thể nghe thấy âm nhạc của thiên nhiên trở nên sống động trong tiếng hót của chim chóc và chuyển động của cỏ cây. Tiếng nước chảy rì rầm giống như một phần của chính tôi mà tôi yêu quý.

Mặc dù tôi có thể mở mắt, nhưng thật khó để nói hoặc thậm chí phát ra bất kỳ từ nào. Mọi thứ diễn ra quá nhanh để diễn đạt thành từ ngữ. Tôi cảm thấy như mình đã ở trong trải nghiệm này hàng tuần lễ.

Cuối cùng, các hình ảnh bắt đầu từ từ mờ đi. Cảm giác cơ thể bắt đầu trở lại. Tôi bắt đầu cảm thấy hơi buồn nôn. Quay lại bên trong “cơ thể” cảm thấy như một trải nghiệm rất mới mẻ.

Vẫn còn bối rối bởi hội chợ vũ trụ này, tôi quay lại và thấy Kenny đã mở mắt và đang ngồi bên cạnh tôi. Với tất cả can đảm và nỗ lực có thể tập trung được, tôi hỏi anh ấy, “Đây có phải trạng thái cảm nhận ý thức của vũ trụ không?”

Anh ấy chỉ mỉm cười với tôi và kêu lên, “Cậu đã trở lại!”

Những giọt nước mắt hạnh phúc gần như rơi xuống mặt tôi. Tôi đã phải kìm chúng lại. Tôi cảm thấy rất biết ơn khi được sống và trở lại thực tại bình thường. Tôi cảm thấy như mình đã được trao thêm một cơ hội để sống.

Tôi vẫn có thể nghe thấy âm nhạc thiêng liêng khi tôi nhấm nháp trà trong lúc ngồi trước lò sưởi và hút một điếu thuốc. Đã một giờ kể từ khi chuyến đi của tôi kết thúc. Những người xung quanh đang bận rộn với những công việc thường ngày. Tôi đang nhìn vào những cái bóng vì bây giờ tôi biết rằng đó là nơi phép thuật chảy ra.

Thời lượng – Hiệu ứng DMT kéo dài khoảng 30 phút. Sau khoảng một giờ sau khi hút DMT, tôi đã hoàn toàn tỉnh táo. Tôi đã dùng LSD khoảng 2,5 giờ trước khi hút DMT. Nhưng sau chuyến DMT, LSD đã hoàn toàn hết tác dụng. Tôi rất ngạc nhiên khi thấy rằng thời lượng của chuyến LSD của tôi (lẽ ra phải kéo dài khoảng 20 giờ) đã bị DMT áp đảo và kết thúc trong 3-4 giờ.

Đây là những điều tôi hy vọng sẽ xảy ra (do những lời thổi phồng trong giới truyền thông), nhưng không xảy ra:

– Tôi không ngay lập tức giác ngộ.

– Tôi không đột nhiên nhận được câu trả lời cho tất cả các vấn đề của cuộc sống.

– Tôi không cảm thấy mình vượt trội hơn người khác vì đã có trải nghiệm này.

Cảm ơn bạn đã đọc. Yêu thương nhiều.

*Bài viết mang tính chất tham khảo và nghiên cứu