QUÁ TRÌNH THAY ĐỔI CON NGƯỜI TRƯỚC VÀ SAU KHI SỬA DỤNG LSD
Nhật Ký bởi Bích Vũ
Kể không ngoa nhưng trước khi có được first trip thì mình là một kẻ ngu dốt, sầu đời, hận mọi thứ, thiếu kiến thức và tự cao vô cùng. Thế nhưng chỉ sau 1 lần trip, cái bản năng tìm tòi của mình ngày càng cao lên, những thứ mà vô nghĩa với mình trước kia như hóa học, năng lượng học, vật lý nay đã và đang được mình bồi bổ để hiểu thêm về vạn vật.
Ngoài ra học tiếng cũng là thứ mình thấy mình đã thay đổi, trước khi trip mình cực ghét học tiếng, dành 12 năm ăn học nhưng kiến thức về ngôn ngữ của mình chắc lẹt đẹt điểm 2 điểm 3 nhưng sau khi trip thì mình bám víu xem phim, đọc bản thảo thì tự cảm thấy khả năng giao tiếp tiếng Anh của mình đã tốt hơn trước gấp 2 gấp 3 lần.
Cái ý chí tìm tòi này sau khi trip được 1-2 tuần sẽ lắng xuống như kiểu bạn vừa khai phá được 1 góc cuộc sống nhưng chỉ 1 thời gian bạn lại quên đi cái cảm giác của nó và lại lao đầu vào cuộc sống mưu sinh kiếm miếng cơm của xã hội ngày nay.
Vậy nên cứ khoảng 1 tháng mình sẽ trip 1 lần và trong lúc break thì mình có tìm hiểu thêm nhiều dạng kiến thức để có thể sâu chuỗi những sự kiện và những thông tin khi trip về sau.
Có vẻ nghe ngáo và ảo nhưng từ ngày được “đánh thức” mình cảm giác có mối liên kết tâm linh nào đó với thứ gì đó. Cái thứ mà đã tạo ra vạn vật, “thứ” được tôn kính mang tên “Chúa” trong các cuốn sách. Cái liên kết này mình đúc kết từ những thứ mình thấy và những mối quan hệ mới của mình, ngay sau khi mình thức thần thì đã có một hội nhóm kết bạn với mình và thảo luận về “lòng tin” của họ, và lòng tin của nhân loại, những thứ kì lạ xuất hiện ngẫu nhiên mỗi khi mình tự đặt câu hỏi về “thứ tạo ra vạn vật”. Và trước first trip thì mình cam đoan 100% mình là người vô thần nhưng giờ đây mình cũng không biết chắc nữa…
Thật vậy, khi càng tìm hiểu sâu, và càng đặt nhiều câu hỏi “vì sao” thì mọi thứ lại càng lao đầu về ngõ cụt. Từ đó mình nhận thấy cái kiến thức con người đang và sẽ có thực sự quá ít, mớ thông tin chúng ta mất 10 nghìn năm tìm hiểu cũng chưa đáng được nổi 1% kiến thức về vũ trụ ngoài kia.
Hiện tại, mỗi khi nhìn vào gương mình chỉ thấy một con người nhỏ bé, bị điều khiển bởi vô số điều lệnh từ thiên nhiên tới nhân tạo. Mình đã ít nói đi và nghĩ nhiều lên, mình thấy bản thân khiêm tốn đi nhiều và mình đã yêu cuộc sống này hơn.
Bài viết này phần nhiều là từ góc nhìn của mình, người dùng “chuyến đi” để tìm hiểu về thế giới quan xung quanh.